Tại Ba La Nại thuở xưa
Người dân thành phố nhân từ lắm thay
Giúp loài chim chóc quanh đây
Họ làm nhiều tổ treo đầy khắp nơi
Cho chim chỗ ở thảnh thơi
Đồng thời chim hót cho người vui thêm.
Có ông đầu bếp trong miền
Làm cho triệu phú giàu tiền lâu nay
Cạnh nhà bếp, trên cành cây
Ông treo một tổ chim ngay lối vào
Bên trong có chú bồ câu
Hiền lành, dễ mến, ở lâu lắm rồi
Chim không ăn thịt như người
Cho nên bếp núc chim thời tránh xa
Tránh mùi sào nấu bay ra
Tránh mùi súc vật thịt thà trong đây.
Thông thường buổi sáng mỗi ngày
Bồ câu rời tổ sớm bay giữa trời
Suốt ngày lượn cánh tìm mồi
Hột cây hạt cỏ vãi rơi trong vùng
Không hề đụng đến côn trùng
Đêm về tổ ngủ cõi lòng bình an,
Bồ câu ưng ý vô vàn
Cuộc đời thoải mái nhẹ nhàng trôi đi.
*
Gần bồ câu có quạ kia
Ham ăn đủ thứ chẳng chê món nào
Xấu người, xấu nết biết bao
Nhiều phen liều mạng kể sao cho vừa,
Một hôm làn gió thoảng đưa
Mùi đồ ăn quạ thường ưa lâu rồi
Thịt trong nhà bếp bốc hơi
Vô cùng quyến rũ, tuyệt vời thơm ngon
Quạ ta mê mẩn tâm hồn
Tính đường ăn trộm chẳng buồn đắn đo
Bay quanh nhà bếp thăm dò
Thấy bao thịt cá thơm tho phơi bày.
Thông thường chiều tối mỗi ngày
Bồ câu no đủ là bay trở về
Vào trong tổ rộng rãi kia
Nghỉ ngơi yên tĩnh giấc khuya an lành,
Quạ nhìn thấy vậy nghĩ nhanh:
“Bữa ăn ngon sắp đạt thành rồi đây
Nhờ chàng chim dại khờ này
Ta vào trong bếp dễ thay còn gì!”
Bồ câu sáng cất cánh đi
Quạ bay theo sát. Chim thì ngạc nhiên
Nên chim lên tiếng hỏi liền:
“Tại sao bạn lại theo bên tôi hoài?”
Quạ bèn nịnh: “Tôi thích ngài
Nêu gương tốt đẹp ít ai sánh cùng
Khiến tôi ngưỡng mộ trong lòng
Muốn theo học hỏi để mong trưởng thành!”
Bồ câu đáp, giọng chân tình:
“Cả hai cách sống chúng mình khác nhau
Bạn theo tôi ích gì đâu
Đồ ăn cũng khác từ lâu nay rồi!”
Quạ khôn lanh vội trả lời:
“Bay đi mỗi sáng mình thời tách ra
Kiếm ăn riêng, thật dễ mà
Chiều bay về tổ chúng ta đi cùng
Giúp nhau nếu được ở chung
Gần ngài tôi học điều từng ước ao!”
Bồ câu: “Vậy tốt biết bao
Chia tay ta hãy đi nào bạn ơi!”
Mỗi chim tung cánh một nơi
Bồ câu ăn hạt cỏ thời lòng vui,
Quạ kia suốt cả ngày trời
Ăn côn trùng ở quanh nơi phân bò
Dễ dàng thay, chẳng phải lo!
Nhưng mà quạ lại muốn mò kiếm ăn
Bếp kia ngon gấp triệu lần
Bao nhiêu cá thịt sẵn luôn phơi bày
Nên ăn xong quạ vội bay
Kiếm bồ câu nói: “Cả ngày trôi qua
Ngài lo ăn uống quá mà
Thật không ích lợi! Thôi ta đi về!”
Bồ câu nào có chịu nghe
Kiếm từng hạt cỏ nhâm nhi vui đời
Mãi khi tới lúc tối trời
Bồ câu mới chịu về nơi tổ mình
Quạ bay nôn nóng theo nhanh
Xin cùng chung tổ, thắm tình từ đây.
*
Cả hai kề cận ít ngày
Sáng đi, chiều lại cùng bay trở về
Một hôm nhà bếp vui ghê
Chủ mua thịt cá ê hề treo quanh
Quạ trông hấp dẫn ngon lành
Nên thèm, muốn trộm thoả tình gian tham
Giả vờ đau ốm kêu than
Cả đêm rên rỉ muôn vàn đớn đau
Sáng ra nói với bồ câu:
“Tôi đau bụng quá, bay đâu được nào!”
Bồ câu: “Bạn nói lạ sao
Quạ thường chỉ đói. Bụng đau bao giờ!
Hành vi bạn rất đáng ngờ
Chắc ham thịt cá nên chờ trộm chăng?
Coi chừng nguy hiểm chi bằng
Dậy đi kiếm sống đàng hoàng với tôi!”
Quạ đâu có chịu nghe lời
Cố tình nán lại trong nơi tổ này
Bồ câu đành cất cánh bay
Sau khi dặn quạ ở đây chờ mình.
*
Quạ nằm trên tổ nấp rình
Thức ăn trong bếp ngon lành bốc hơi
Nắp vung hé mở ra rồi
Hôm nay ông bếp nấu nồi thịt tươi,
Bên trong nóng nực quá trời
Ông bèn hóng mát, ra nơi hiên nhà
Quạ ta lợi dụng thời cơ
Lẻn vào trong bếp, lân la bên nồi
Chọn ngay miếng cá làm mồi
Thò đầu vào mổ để lôi ra ngoài
Ai ngờ vung lại bị rơi
Tiếng vang dội tới tai người ngoài hiên
Ông đầu bếp chạy vào liền
Thấy ngay quạ ngậm cá bên cạnh nồi
Ông bèn nổi giận sục sôi
Cửa chung quanh bếp tức thời đóng ngay
Đuổi theo bắt quạ trong đây
Vặt lông trơ trụi đọa đày thảm thương
Ớt cay, gừng nóng, tiêu nồng
Ông đem giã nhỏ trộn chung bôi vào
Da non quạ thảm làm sao
Xưng lên, dát bỏng, đớn đau vô vàn
Ông cười vứt quạ bạo tàn
Vào ngay trong tổ ở gần hàng hiên.
Quạ nằm đau đớn kêu rên
Đến chiều xuất hiện dáng hiền bồ câu
Bồ câu sửng sốt than mau:
“Sáng nay tôi nói bạn đâu nghe lời
Gian tham hại cả cuộc đời
Giúp chi được bạn, tôi thời bó tay,
Ông đầu bếp cũng ác thay,
Toàn là người xấu quanh đây không à
Thôi thôi tôi phải rời xa
Chẳng còn ham tổ gần nhà bếp đâu!”
Bồ câu buồn bã cúi đầu
Bay tìm chỗ ở dài lâu an bình.
Quạ thời đau đớn thân mình
Một ngày sau chết, tội tình biết bao!
*
Tâm Minh Ngô Tằng Giao
(thi hóa phỏng dịch theo bản văn xuôi
THE PIGEON AND THE CROW
của Ven. Kurunegoda Piyatissa & Tod Anderson)
*
Nhận diện tiền thân Đức Phật
TRUYỆN BỒ CÂU VÀ QUẠ
Chim bồ câu là tiền thân Đức Phật.
_____________________________________________
Bình Luận Bài Viết