Không ai sống mãi trăm năm,
Thế mà tính chuyện xa xăm ngàn đời.
Không ai biết được tuổi trời,
Mà ôm mộng tưởng đổi dời thế gian.
Không ai đẹp mãi dung nhan,
Hoài mong hoa thắm chẳng tàn chiều hôm.
Nào ai vui mãi không buồn,
Dùng dằng, dan díu.. cuối đường chia xa..
Thở vào.. có lúc thở ra,
Giữa hai hơi thở.. đời ta lắm điều?
Không ai dám bỏ tình yêu,
Dù tình ẩn chứa bao nhiêu lụy sầu.
Có ai tóc chẳng bạc màu,
Mà hoài dệt mộng bên cầu tử sinh.
Ít ai hạnh phúc một mình,
Nên đành đánh đổi.. mong tìm chút vui.
Không ai ưng bước trở lui,
Nên đường thiên lý ngậm ngùi ruổi dong.
Mấy ai về lại với lòng,
Thú đau thương.. nhận chìm trong vô thường.